Như bạn cũng biết, từ nhỏ đến lớn mình chẳng biết gì về Phật pháp và gia đình mình không hề theo Đạo Phật . Bên nội thì theo đạo thờ cúng ông bà còn bên ngoại thì theo Phật, có thờ hình Phật, bà cố mình ăn chay trường, tụng kinh hàng ngày nhưng mình cũng chẳng được ai giảng giải cho biết đạo Phật là gì cả . Điều duy nhất mình thích nhìn lên bàn thờ nhà ngoại là hình ảnh Bồ Tát Quán Thế Âm đang cầm bình cam lồ và hai bên có thiện tài đồng tử theo hầu . Thật sự thì sau khi tu học Phật pháp mình mới biết bức tranh đó là về ai chứ ngày xưa thì mình không biết mà chỉ thích ngắm nhìn, tưởng tượng giống như mình vẫn thích đọc truyện cổ tích vậy . Mỗi khi nhìn bức tranh thờ đó ở nhà ngoại, mình thích lắm và cảm thấy người mình vô cùng vui vẻ, an lạc, nhẹ nhàng, mình cũng chẳng biết vì sao . Ở nhà mình, ba mình thì theo đạo thờ ông bà của bên nội, ăn hiền, ở lành . Ba mình vì không thích ăn chay và phải nói là ghét ăn chay nên mỗi khi đi đám giỗ ở đâu mà bị ăn chay,nhất là ở nhà ngoại mình thì toàn cúng chay là ba mình bực lắm . Hiển nhiên, chị em chúng mình thì đâu có bao giờ thích ăn chay nên luôn luôn đứng về phía ba mình và cũng ghét đám giổ chay vì toàn là đậu hủ, chẳng có món thịt cá nào ngon miệng cả . Cũng vì ba mình không thích ăn chay, có lẽ do nghiệp sát của ba khá nặng, nên không bao giờ ba mình ủng hộ má mình lập bàn thờ Phật trong nhà . Ba mình cho má mình được toàn quyền muốn làm gì làm, muốn ăn chay thì ăn chay nhưng không được bắt ba ăn chay và không được lập bàn thờ Phật trong nhà . Thời ấy, chúng mình cũng chẳng biết Phật pháp là gì và cũng không thích ăn chay nên cũng chẳng mảy may quan tâm đến mong ước của má .